gốc việt ở mỹ

TRIỆU PHÚ NÔNG DÂN GỐC VIỆT Ở MỸ – BÀ BỘC

Hôm nay, chúng ta sẽ kể một câu chuyện về bà Bộc, một nông dân gốc Việt ở Mỹ. Bà Bộc bắt đầu ngày làm việc của mình vào lúc hơn 6 giờ sáng, khi sương còn chưa kịp tan trên lá cây. Bà có một vườn rau rộng hơn 2 mẫu ở thành phố Falls Church, tiểu bang Virginia, Mỹ.gốc việt ở mỹ

Bà đang cầm một bó rau răm mới cắt, ướt đẫm sương, và nói với phóng viên báo Người Việt rằng rau răm của bà rất thơm. Bà giải thích rằng rau răm mà không có đốm đen sẽ trở nên trắng và cuối cùng sẽ chết. Bà Bộc cắt rau, bó rau, và cắt từng quả mướp trên giàn, cho thấy sự yêu quý của bà đối với vườn rau.

Trong vườn của bà, có bầu, bí, mướp trĩu quả trên giàn, cũng như những bụi cây húng quế cao gần bằng đứa trẻ lên năm, lá to, khỏe, xanh mướt, và thơm lừng. Bà sinh ra và lớn lên trong một túp lều tranh ở vùng quê thuộc miền Bắc Việt Nam, và gia đình của bà đã làm nghề nông trong nhiều đời. Khi di cư vào Nam và sau đó sang Mỹ, bà tiếp tục làm nghề nông.

gốc việt ở mỹ

Nhiều người đã hỏi bà tại sao sau khi sang Mỹ, bà không làm những công việc cao sang hơn mà vẫn tiếp tục làm nghề nông. Bà trả lời rằng khi bà mới đến Mỹ, bà có một đứa con mới 18 tháng tuổi, và phải lo lắng về việc chăm sóc con mình. Vì vậy, bà quyết định hy sinh cho con mình và tìm cách kiếm tiền để hỗ trợ chồng của mình.

Bà đã có cơ duyên đến với nghề nông ở Mỹ qua người bạn Jeans, chồng của bà. Jeans rất thích trồng rau và thường xuyên làm vườn, trồng rau để ăn và chia sẻ với bạn bè. Bà và chồng thường cắt rau mỗi cuối tuần để mang đi chia sẻ với bạn bè, và bà cũng giúp đỡ bạn bè của mình trong việc may mặc.

gốc việt ở mỹ

Sau khi bán rau ở bãi đậu xe khoảng 10 năm, bà được chồng má của bà khuyên nên ở nhà và bán rau cho những người mua trực tiếp. Điều này giúp bà tránh mệt mỏi và có thời gian cho gia đình. Sau đó, một phóng sự truyền hình về bà và vườn rau của bà được phát sóng, khiến nhiều người biết đến và đến mua rau. Do đó, bà không cần đi đâu nữa.

Cuối cùng, bà và chồng phải tìm một khu đất rộng hơn 2 mẫu để trồng rau vì luật tiểu bang không cho phép kinh doanh ở khu vườn nhỏ của họ. Vườn rau bạc triệu của họ giờ đây nằm trên khu đất “vàng” rộng lớn, giúp họ tiếp tục phát triển nghề nông.

Khoảng 11 giờ sáng, sau khi kết thúc lễ tang của một nhà thờ gần đó, người dân bắt đầu đổ xô vào quầy rau của bà, nơi bán các loại rau tươi trong vườn mà bà đã cắt từ sớm và bó lại từng bó.

Nếu khách hàng nào muốn tự mình vào vườn cắt rau, bà cũng đồng ý. Đây là một điểm đặc biệt ở vườn rau của bà, vì hầu hết khách mua là người Việt và họ đều thích tự mình cắt ngọn rau, cọng ngò. Sau đó, rau sẽ được ông Jeans (chủ vườn) cân, nói giá tiền và giao cho khách.

Cô Hằng Nguyễn, cư dân Alexandria, cho biết cô thường đến vườn rau bà Bộc vào mỗi cuối tuần, dù phải mất khoảng 25 phút lái xe. “Thích lắm, rất thú vị. Ở nhà mình đâu có được như vậy đâu”, cô nói.

Bà bán rau với giá phải chăng và thật thà. “Tôi thích mua rau tận vườn như thế này, 100% hữu cơ, không phải lo sợ gì cả”, một khách hàng khác chia sẻ.

” Tôi mua rau của bà Bộc lâu rồi. Rau của bà tươi và có nhiều loại hơn. Ngoài chợ, nhiều khi không có loại mình thích, như rau kinh giới, rau muống thì tùy chợ. Mình tự cắt mình biết nó tươi tốt”, một vị khách lâu năm giải thích.

Rau ở chợ có thể không tươi và có loại được chở từ các tiểu bang khác, để lâu không còn tươi. Rau của bà Bộc ngon vì chỉ dùng bã đậu nành và cỏ để làm phân bón. Khi nhìn thấy ong bay quanh các cây rau, khách hàng biết rằng không sử dụng thuốc trong vườn.

Xe này chạy ra, xe khác lại chạy vô. Mỗi khi hết rau đã bó sẵn, ông Jeans “thông báo” cho bà biết. Thế là một tay cầm kéo, một tay xách chậu nhỏ, cái lưng khòm của bà lại thoắt ẩn thoắt hiện giữa những luống rau xanh ngắt. Vào mùa đông, khi những trận tuyết lớn kéo dài và sau đó là khoảng thời gian chờ tuyết tan, vườn rau của bà “đóng cửa.” Ông và bà đi trú đông.

Hai đứa dắt nhau đi lang thang, đi tùm lum hết chỗ nào chưa đi tới thì đi. Hồi xưa, ông làm trong ban thanh tra nên ông đi đâu thì tôi đi theo. Lên rừng lên núi, đi xuống biển. Bây giờ vẫn thế. Chứ ngồi trong nhà, chịu không nổi”, bà cười nói. Bà Bộc, ông Jeans hơn 70 tuổi và đã gắn bó với nghề trồng rau gần 40 năm rồi.

Mỗi một mùa rau, lưng của ông bà lại còng thêm một chút. Bà từng nói muốn nghỉ ngơi lắm, nhưng chỉ muốn giao lại vườn rau này cho ai yêu nghề nông như mình. “Trả tôi chục triệu tôi cũng không bán”, bà cho biết.


Posted

in

by

Tags: